Để tham gia vào các quan hệ dân sự theo nghĩa rộng có yếu tố nước ngoài, đòi hỏi pháp nhân phải có năng lực pháp luật dân sự (khả năng được hưởng quyền và nghãi vụ theo quy định của pháp luật). Năng lực pháp luật dân sự của pháp nhân phát sinh từ thời điểm được cơ quan nhà nước có thẩm quyền thành lập hoặc cho phép thành lập; nếu pháp nhân phải đăng kí hoạt động thì năng lực pháp luật dân sự của pháp nhân phát sinh từ thời điểm đăng kí. Năng lực pháp luật dân sự của pháp nhân chấm dứt kể từ thời điểm chấm dứt hoạt động của pháp nhân.
Pháp luật các nước khác nhau có quy định khách nhau về năng lực chủ thể của pháp nhân. Tư pháp quốc tế của các nước thường áp dụng nguyên tắc chủ đạo là năng lực pháp luật dân sự của pháp nhân được xác định theo pháp luật của nước mà pháp nhân được thành lập. Theo pháp luật Việt Nam, bên cạnh nguyên tắc chủ đạo trên, còn quy định trong trường hợp pháp nhân nước ngoài xác lập, thực hiện các giao dịch dân sự tại Việt Nam thì năng lực pháp luật dân sự của pháp nhân nước ngoài đó được xác định theo pháp luật Việt Nam (khoản 3 Điều 676 Bộ luật dân sự 2015)