Khái niệm:
– Theo nghĩa hẹp: Bảo hộ công dân là hoạt động của cơ quan nhà nước có thẩm quyền bảo vệ quyền và lợi ích của công dân nước mình ở nước ngoài, khi các quyền và lợi ích này bị xâm hại ở nước ngoài.
– Theo nghĩa rộng: Bảo hộ công dân bao gồm cả các hoạt động giúp đỡ về mọi mặt mà nhà nước dành cho công dân của nước mình đang ở nước ngoài, kể cả trong trường hợp không có hành vi xâm hại nào tới các công dân của nước này.
Các biện pháp:
- Biện pháp ngoại giao thường được coi là biện pháp bảo hộ công dân. Cơ sở pháp lý là nguyên tắc giải quyết hòa bình các tranh chấp quốc tế. Biện pháp ngoại giao được thực hiện để bảo hộ công dân có thể thông qua trung gian hòa giải, thương lượng hoặc đàm phán trực tiếp.
- Biện pháp trừng phạt kinh tế hoặc trừng phạt về ngoại giao đối với nước vi phạm như thực hiện các chiến dịch bao vây cấm vận, rút cơ quan đại diện ngoại giao hoặc có thể đưa ra Tòa án quốc tế yêu cầu giải quyết.
- Phạm vi các biện pháp bảo họ được sử dụng chịu sự điều chỉnh và giới hạn của pháp luật quốc tế. Giới hạn quan trọng nhất là không được sử dụng vũ lực trong bảo hộ ngoại giao. Mục đích thực sự của hoạt động này không thể sử dụng làm nguyên cớ phụ vụ cho mục đích chính trị của quốc gia bảo hộ, làm ảnh hưởng tới quan hệ của các bên liên quan và hình ảnh của quốc gia trên trường quốc tế.